Thứ Năm, 17 tháng 4, 2008

yêu . 2



















tôi yêu em.

và em làm tôi đau.

nhưng theo những kinh nghiệm qua những trải nghiệm của mình, tôi đã học cách làm bạn với đau đớn.

Em biết không?

Yêu em rất khó khăn. Rất khó em ạ. Nó làm tôi kiệt sức. Nó làm tôi mệt mỏi. Làm câu văn của tôi đứt quãng. Làm nét cọ của tôi nặng nề. nhưng càng mệt mỏi, càng có một cái gì đấy thôi thúc tôi tiếp tục yêu em. Có những lúc tôi rất muốn nói với em.

Nhưng em biết không, yêu em làm cho câu chữ của tôi bỗng vụng về lạ kỳ. Những điều rất giản đơn trở nên rất khó khăn với tôi. Em là một dấu chấm than, cho những niềm vui em mang lại cho tôi. Em là một dấu chấm hỏi, cho những băn khoăn và những điều không chắc chắn em mang đến. Em là một dấu chấm, để tôi kết thúc câu chuyện của mình. Tôi bỗng thèm khát những gì tôi chưa từng thèm khát. Tôi bỗng chạnh lòng. Tôi bỗng trở thành một con người tôi chưa từng thấy cho đến khi tôi yêu em. Tình yêu không vị tha. Tình yêu không ngọt ngào. Những thờ ơ mới vị tha. Những điều giấu sau nỗi đau mới ngọt ngào. Em làm tôi thương xót bản thân mình. Tôi để mặc thấy mình rên rỉ, thấy mình chạnh lòng, để mình lao xuống một đường dốc sâu hun hút. Tôi không dám nhìn về phía ngày mai vì tôi luôn thấy gương mặt em ở đấy. Sự ích kỷ và nỗi cô đơn hoàn toàn xâm chiếm tôi. Nó hút cạn kiệt sức lực của tôi. Sự ích kỷ và ước muốn độc chiếm có thể tha thứ trong tình yêu không em? Cả tâm hồn lẫn xác thịt em đều không ở trong lòng bàn tay của tôi. Và điều ấy làm tôi điên lên. Tôi cần bình tâm lại. Tôi cần phải biết rằng tôi không sở hữu em. Rằng việc tôi chạnh lòng và đau đớn là hậu quả của việc cho đi quá nhiều yêu thương từ phía mình một cách mù quáng. Tôi cần phải học cách thờ ơ với tình yêu. Nhưng em sẽ thấy, dù tôi không giỏi trong việc kiềm chế tình cảm của mình. Tôi rất giỏi chịu đựng. Và điều ấy giúp cho tôi tiếp tục yêu em.

Yêu em, rất nhiều.

1 nhận xét: