Thứ Năm, 26 tháng 6, 2008

những bấn loạn lúc nửa đêm.



" anh không thể hứa chỉ yêu mình em. nhưng anh sẽ luôn yêu em."
quá đủ. quá mừng.
đấy. ai cũng thật thà thế có phải tốt không. cứ bốc phét nhiều làm em cứ đau lên đau xuống.
bảo sao quằn quại vật vã, nho khô nhỉ ?

-


Mình lúc nào cũng như người say, người hâm yêu nhau.
Có bao giờ nên tin lời kẻ say không ?
có bao giờ -
một sớm mai anh tỉnh táo hoàn toàn,
mà thấy mình vẫn yêu em ?

-

Ấy dà. Ngồi xóa tin nhắn mà cứ xót với tiếc. Mất hết cả thời gian mà chả xóa được gì cả. Sao lại thích nghe người ta nói dối thế nhỉ. Hóa ra mình nói thật mà cũng hay như người ta nói dối.

ps. bây giờ làm gì còn ai tên là nho khô nữa đâu mà nhỉ.
hâm ơi là hâm.

Thứ Hai, 16 tháng 6, 2008

Đính chính.





-rồi sẽ quên, rồi sẽ qua.

một kẻ đã một lần nói dối
thì chẳng có gì có thể đảm bảo rằng kẻ ấy sẽ không nói dối thêm lần nữa.

" Và anh biết trái tim em nặng trĩu, anh nhận thấy trên môi em
Có những người đàn ông mạnh mẽ hơn anh đã quay lưng và nâng nó lên
Nhưng anh không phải là một kẻ cá cược, em có thể tin anh
Tình yêu anh mang cho em trong đêm sẽ không còn khi sớm mai."

" anh cũng không rõ vấn đề đã bắt đầu từ đâu.
những lý do đã bay đi mất nhưng cảm xúc thì vẫn ở đó
cũng phải là một điều anh sẽ khuyên nhưng đấy cũng là một cách sống
vì những điều đơn giản dưới ánh trăng thì không như vậy vào ban ngày."

Em đã cười.
Em đã hát.
Em đã có thể nghĩ không phải kẻ dối trá khốn nạn nào có thể mang lại hạnh phúc cả.

Yeah, you still kiss me, but it's just on the cheek
Yeah, you still kiss me, but it's just on the cheek
Yeah, you still kiss me sometimes, but it's just on the cheek
You pull away so easily

And I still call you, but I get your machine
And I still call you, but I get your machine
And if I'm lucky I guess, I get your roommate answering
But you're at the bar, or at Gene's

And we go to dinner, but you won't hold my hand
We sit at the same table, but we don't play with our feet
Yeah, we still go to dinner sometimes, but we don't sneak a kiss
When the waitress turns around

And we still watch movies, but we don't share the couch
And we still rent movies, but we don't share the couch
Yeah, we still watch movies sometimes, but you don't lay in my lap
The plot is slow, take a nap

And you even stay over, but now we stay in our clothes
Yeah, you'll even sleep over, but now we stay in our clothes
Yeah, you even sleep over sometimes, but we stay in our clothes
I'm only there so that you're not alone

And you say that I hurt you, in a voice like a prayer
Yeah, you say that I've hurt you, and your voice is like a prayer
Yeah, well maybe I hurt you sometimes, but let's contrast and compare
Lift up your shirt, the wound isn't there

I guess that your truth, is just the ghost of your lies
I guess your kind of truth, is just the ghost of your lies
Yeah, your kind of truth, darling, is just the ghost of your lies
I see through them all the time
So I'm pouring some whiskey, I'm gonna get drunk
Yeah, I'm pouring myself some whiskey, I'm going to get really fucking drunk
I'm pouring some whiskey right now, I'm going to get so, so drunk
That I pass out, forget your face, by the time I wake up.


-bright eyes

Chủ Nhật, 15 tháng 6, 2008

ngày, đêm rồi lại ngày.




I:

will you roll me a fat joint and tell me a story?
Kendall:
i can tell you a story
Kendall:
Wellll.
Kendall:
There was once, a long long time ago, a very attractive girl who lived far far away from a mediocre boy who smoked far too much dope for his own good.
Kendall:
Sadly, this boy liked the girl very very much but realised it was doomed because they lived so far away from each other.
Kendall:
So he started taking more pills, and forgot about it.
Kendall:
-the end-


anh đến với tương lai. em về với quá khứ. Quá khứ cũng về với em.

Cho quá khứ của em và hiện tại của em: - I lost you once, I can do it again.
Anh luôn xuất hiện đúng lúc. Lúc em cô đơn nhất. Mỗi lần anh nói anh sẽ về, là thêm 1 lần em đợi. Bao nhiêu chờ đợi cũng vừa. Anh bảo em đừng cưới để chúng ta gặp nhau. Những suy nghĩa của em và anh luôn gặp nhau ở những cuối đường của bế tắc. Em và anh là 2 linh hồn lạc lõng trong cái nơi chẳng biết là đâu kiếm tìm nhau trong xa tít tắp.Anh dám nhận là anh có quên em. Em thích thế. Mặc dù chúng ta là 2 đường gấp khúc luôn chạy song song, và chẳng bao giờ gặp nhau. những lời chúng ta nói với nhau là shakespeare. những câu chuyện chúng ta kể cho nhau là ước mơ. em khác rồi. nhưng với anh em vẫn luôn thế.

em đã mất thêm niềm tin 1 lần nữa.
em đã già, nay lại càng già hơn.
những triệu chứng trầm cảm của em ngày càng bị lộ.

và quá khứ gần của em: 4 tiếng khóc lóc - 1 đêm trắng - dạ dày trống rỗng và nhưng giọt rượu nuốt không trôi. Anh chắc đang vui. Cũng nên thế. Em không có khả năng làm cho anh vui thì sẽ có người khác có khả năng ấy. 1 mình em ủ rũ buồn khổ là đủ rồi. Anh vui thì em cũng yên lòng mặc dù nhìn cái thực tế hạnh phúc không có em cũng đau xót lắm chứ. em chỉ muốn nguyền rủa anh để anh cứ bị ám ảnh như thế. nhưng em chẳng có đủ khả năng đâu. anh đã thích người khác. đủ thích để làm em đau. thế là quá đủ.

And all I wanted was a lousy letter or a call
I hope you know I ripped +all+ of your pictures off the wall
I love you, we coulda been together, think about it
You ruined it now, I hope you cant sleep and you dream about it
And when you dream I hope you cant sleep and you scream about it
I hope your conscience eats at you and you cant breathe without me.

Thứ Bảy, 14 tháng 6, 2008




1 cố gắng tĩnh tâm sau 4 tiếng khóc lóc.

Hết cả nước mắt.

Em chả biết nên làm gì, nên nói gì và nên tin gì. Em hiểu hết mà cũng chẳng hiểu gì cả. Sao anh không nói với em. Em đã bảo anh bao nhiêu lần rồi mà sao anh không nghe em nói. " Khi nào anh hết yêu em thì bảo em ngay nhé. " Bị bỏ lại sau để tự tìm ra sự thật thì dễ dàng hơn với em, anh nghĩ thế à. Em ngốc đến thế là cùng.

Sao anh không nói anh hết thích em rồi. Sao anh không nói anh không quan tâm đến em nữa rồi.

Anh bảo anh muốn em vui. Mà anh đang làm gì đấy. Em chẳng hiểu gì cả. Anh đang cố gắng gỡ nốt điều gì? Hay anh nói ra những thứ làm cho anh cảm thấy nhẹ nhõm hơn? Còn em thì buồn lắm đấy. Em biết là em chẳng nên đâu nhưng lúc nào em cũng tin anh. Em biết là em chẳng nên đâu...

Em chẳng biết đã bao giờ anh thôi chơi đùa với tình cảm của em chưa. Em biết là anh biết. Anh biết cả. Nhưng anh xử sự như anh không biết. Em cũng chẳng biết anh muốn gì nữa. Anh bảo anh muốn em vui. Đến bây giờ anh vẫn bảo anh muốn em vui...

Anh muốn em không uống rượu, hút ít thuốc và vui vẻ. Nhưng em biết rõ khi nào em mới như thế. Nếu anh chọn cái hiện tại bây giờ vì hạnh phúc của anh thì anh nói với em thế đi. Vì em vẫn muốn anh vui hơn mà. Anh biết thế mà...

Em chẳng nên tin anh đâu. Sao em có thế tin anh được khi tất cả anh đang làm là làm đau em. Đau lắm. Em chẳng biết em từng làm gì sai với những tình yêu của mình để lúc nào cũng phải chịu đựng nhưng kết cục như thế này. Hãy nói cho em việc gì làm cho em xứng đáng với nước mắt của em đi.

Anh thì làm em đau. Còn em vẫn thấy anh tốt đẹp như thế. Vẫn là hâm. Vẫn tốt đẹp như những lúc anh tốt đẹp nhất. Em sẽ chẳng nói thế với mọi người nữa đâu. Mọi người mắng em bảo anh không đáng. Nhưng em không ngừng những ý nghĩ tốt đẹp về anh được đâu mặc dù anh chỉ làm đau em thôi.

Em đã bao giờ có anh đâu. Và em cũng sẽ chẳng bao giờ có được anh. Em chẳng bao giờ có được người mình yêu cả. Thôi thế cũng vừa. Em luôn yêu hết mình. Anh cũng biết. Anh biết thế mà...

Có thế đó chính là sai lầm của em. Luôn yêu hết mình. Em nên yêu vừa vừa thôi, cho đi vừa vừa thôi. Vì cho đi ngần ấy yêu thương chẳng có nghĩa là em có thể nhận lại bất cứ cái gì cả. Anh cho em nhận lại cái hạnh phúc mà chính anh sau này thấy em không đủ để nhận để anh lấy lại trao cho người khác.

Kể cho em về người tình mới của anh đi. Kể đi anh. Kể cho em những gì mà em không có.

Anh vẽ lên cho em một cái tương lai, hay kiếp sau mà cả anh và em đều biết là em sẽ chẳng bao giờ có được. Em chẳng bao giờ có đủ để được bố thí một tình yêu tử tế cả. Cũng đáng. Rồi em sẽ tìm ra lý do tại sao em được hưởng những kết cục thế này.

Nói cho em anh thích chị ấy hơn em đi. Nói cho em chí ấy tốt đẹp hơn em đi. Nói để em hết nghĩ ngợi rằng em đã làm gì sai để anh lấy lại tình cảm của mình từ em đi.

Em không có gì ngoài buồn khổ và nước mắt đúng không anh? Em nhớ anh lắm. Em hết nước mắt. Em cũng chẳng còn anh. Chẳng biết anh có thấy dễ dàng và nhẹ nhàng khi rũ bỏ em ra khỏi tâm trí mình không nhỉ?

Chẳng biết nữa. Lúc nào thì em quên anh.

Thứ Sáu, 13 tháng 6, 2008

trạm cuối.



Hết rồi.
Chẳng còn có cả dư âm.
.
.
.
.
bonus: giữ lại chút gì đấy từ thuở đầu cảm xúc.
.
.
Jan. 11th, 2008
Trắng xóa
.
Trắng xóa khói.
Trắng xóa mùa đông.
Sâu đôi mắt anh nhìn em trắng xóa.
.
Ta có hai ngày cho tất cả.
Tất cả để yêu thương.
Dài như một mùa yêu, mênh mang mãi.
.
Lạc lõng rời nhau, em khóc.
Một linh hồn vỡ, lạc trong em.
Rồi linh hồn buồn đón mưa đêm lạnh ngắt.
.
Em cho anh tất cả, từng giọt một trong em.
Cả chóng vánh thu vàng, cả linh hồn vỡ.
Chợt thu rã rời, linh hồn úa, tìm nhau.
.
Anh không là của em, cơn gió đông kia ạ.
Mãi chẳng là của em, chỉ nhánh cảm xúc nhỏ nhoi, dài vô tận.
Anh đi.
Và một ngày từ trắng xóa lại tím ngắt mùa đông.
.
.
.
Mar. 29th, 2008
I have too much in my mind now I find it hard to concise them into words. I've had one night to regret. I got pissed drunk; made out with the wrong person. I lost a friend, and I am losing you. I just smashed down everything I've been trying to build up between us. I rushed back and ramble about how much I like you. Because I do, I really do. I just wish you knew how much. I just wish you knew how much of a difference your words make, you make. You make all the difference. All. You know when you told me don't smoke, don't drink; I didn't. Its surprising to me how effortless it is for you to change me. What you can actually do to me surprises me all the time. I wanted to get back and apologize to you. But then again I find it hard. Not because of I don't know how. But I don't know for what reason. You're not mine and I'm not yours. So why do I feel so bad. Maybe there is this bond underneath the surface that happens to tide us together. And all I do is weaken it. I blame it all on me.I just wish you told what was really on your mind. You say everything's cool, everything's find. But maybe you forgot that I was once your friend. I was once the person you came to when you got pissed off with your girl having to say its all cool to her when it strangles you. It hurts and shatters me to see what I'm doing. You say everything is the same. But the way you talk to me just shows me that everything is difference. You seem to ignore it everytime I say I miss you, everytime I say I love you. As if it is for you to show me that it doesn't matter anymore. Although I've done things that I wish I hadn't. I wish you knew how much I really like you. It seems like you've forgotten that. I want to remind you but you won't listen. I don't know how to get you to listen again; to remember again. I don't expect us to be the same again. But I hope we get things back. Everything's not lost. I know I ruined everything before it starts. But I want to prove that it doesn't end here. Not this easy. Not when I really don't want it to.
----i love you----

Chủ Nhật, 8 tháng 6, 2008




" gì nhỉ? em yêu anh đến quặn lòng, tâm hồn đau quặn trong tầm hồn và thể xác đau quặn trong thể xác. em muốn anh luôn ở bên em, không bao giờ bỏ em"

" tình yêu làm cho brigitte đau đớn, cô đợi heinz gọi điện. sao không thấy? chờ đợi đau đớn lắm. đau đớn vì brigitte khao khát mong heinz. brigitte nói, heinz là cả thé giới của cô. thế giới của brigitte do vậy nhỏ thôi. cô thấy cuộc sống như vô nghĩa khi thiếu heinz, cô thấy cuộc sống cả khi có heinz cũng không nhieề ý nghĩa hơn, nó chỉ có vẻ như có ý nghĩa hơn thôi."