Thứ Năm, 29 tháng 9, 2011

hôm nay, em đọc/xem ba quyển sách của araki.

quyển thứ nhất: bàng hoàng vì chưa hiểu.
tập sách gồm hai quyển, araki meets hokusai. người ta nói rằng những bức ảnh này của araki được ảnh hưởng từ nét khắc nổi tiếng của hokusai - những ngọn sóng xanh mà ai cũng biết. những làm sao em hiểu được. em lật từng trang chỉ toàn những tranh ảnh đàn bà thô thiển. họ mặc kimono, hay những bộ quần áo của chính da thịt mình - rồi bị treo ngược lên. những dây thừng làm hiện lên những nét không hoàn hảo, phản cảm. những đoạn cơ thể bị thắt vào một cách máy móc, phơi bày những bộ phận sinh dục. tất cả những màu sắc sống động từ những bộ kimono, từ những gương mặt đau đớn đầy thỏa mãn tình dục hiện lên dưới một loại ánh sáng giả tạo vô cùng khó chịu.
em chẳng hiểu gì cả.

quyển thứ hai: bỗng thấy ngọt ngào quá.
yoko my love.
quyển sách là tuyển tập những ảnh chụp yoko - vợ araki trong các thời kì khác nhau, từ khi quen nhau cho đến khi bà chết. cái kẻ chụp ảnh thô tục, nổi tiếng với tấm ảnh khiêu dâm kia bỗng nhiên trần trụi quá. chẳng còn gì để giấu giữa hai người. nhưng cách araki chụp lại có gì ngại ngần hơn, ngượng ngùng hơn. giờ người cầm máy ảnh không còn là một nghệ sỹ, mà là một người tình. một người tình lóng ngóng kể câu chuyện của mình, từng chi tiết một. khi yoko tắm, khi yoko đi tàu điện ngầm, khi yoko cười, khi yoko lên đỉnh cùng hắn. có nhiều bức ảnh còn không có cả yoko. chỉ những phố phường, những bàn ăn, những ô cửa, tất cả những nơi yoko đến cùng hắn đến, cùng hắn nhìn, cùng hắn thở và yêu.
em nghĩ đến em và người em yêu. chắc hẳn araki cũng phải thất vọng vì hắn biết, dù có chụp tất cả những cũng làm sao giữa được hơi người mình yêu. làm sao giam cầm những gì mình yêu quý nhất trong khung hình, trên mặt giấy. có chụp thật nhiều, thật nhiều cũng chỉ là những cố gắng tuyệt vọng thơ trẻ của một kẻ đang yêu nhiều quá.
nhưng em không hiểu, làm thế nào mà araki có thể chụp những tấm ảnh thô tục như thế, mà làm em rơi nước mắt. có bao nhiêu người đủ tình yêu trong mình để chụp một tấm ảnh người tình mình, đang liếm láp dương vật mình, in lên sách mà để cho một người xa lạ nào đấy nhìn và rơi nước mắt?



quyển thứ ba: thẫn thờ chảy nước mắt khi thấy người ta làm tình với nhau.
dày như một quyển bách khoa toàn thư, góp nhặt những những đoạn đường khác nhau trong sự nghiệp và trong cuộc đời của araki. có những khi araki chụp người, chụp đường, chụp phố, chụp những bông hoa, những người đàn bà - nhìn mà thấy gấp gáp quá. nhưng cũng chỉ vì, khi người ta phải đối diện với cái chết, người ta mới chạy lại trong vòng tay của cuộc sống. có một chương, araki chỉ chụp bầu trời. lúc đầu, em không hiểu. rồi araki nói, những bức ảnh đầy, araki chụp từ sân thượng bệnh viện. một hôm, araki nhận được một cú điện nói rằng bệnh tình của vợ hắn với y học bấy giờ không thể cứu chữa nổi. hắn không thể nào nói lại điều đó với vợ mình, chỉ hằng ngày đến và cố làm cho bà cười. rồi hắn lên sân thượng, và cứ thế, trong khoảng thời gian đấy, chỉ chụp bầu trời. hắn chụp cả yoko, những ngày cuối cùng. nhưng hắn lại nghuệch ngoạc tô lên những vệt xanh đỏ, sợ rằng rồi những bức ảnh đầy rồi sẽ sầu thảm quá, chết chóc quá.
rồi yoko chết.
araki nuôi một con mèo. ngày ngày chỉ chụp chính mình, loanh quanh trong căn gác với con mèo và những bức ảnh thờ yoko khác nhau từ trong nhà tới ngoài sân.


một chương khác - araki chụp những cặp tình nhân, và những nhân tình của hắn, rất nhiều đàn bà.
những bây giờ em mới thấy, sao bỗng dưng những gì vội vã, gấp gáp đầy vẻ hớn hở của araki lại cứ như hắn sợ sệt, mỉa mai chính mình. bỗng nhiên hiển hiện tình yêu bất diện với yoko trong tất cả những cặp tình nhân, tất cả những người đàn bà kia. tất cả những người đàn bà trẻ đẹp, sẵn sàng cởi bỏ quần áo và làm tình với araki. bỗng nhiên trong những tấm ảnh thô tục của araki lại đầy nhưng tôn thờ với phụ nữ, lại tràn đầy một tình yêu bất diệt với yoko, với đàn bà, và với cuộc đời. sau cái chết cuả yoko, cuộc đời ảnh của araki như được giác ngộ, và araki như đã chết đi, và hồi sinh lại với mầm sống mới. nhưng khi em xem đến ảnh của những người vô danh làm tình với nhau, em bật khóc. mất mát từ cái chết của yoko đeo bám hết cuộc đời và sự nghiệp hắn. có một sự gần gũi vô cùng khó tả, rất xa, và rất khó có được. một sự gần gũi khó hiểu và khó tả đến mức nó làm cho tất cả mọi thứ khác trở nên rõ ràng. và ý nghĩa của tất cả những sợi dây thừng trong quyển đầu tiên trở nên trong suốt.

"Tôi trói thân thể phụ nữ lại chỉ vì tôi biết rõ ràng tôi chẳng thể nào trói buộc được trái tim cô ấy. Chỉ những gì hữu hình mới có thể bị trói buộc được. Và sự trói buộc ấy trở thành âu yếm."



ps. em cũng nhận ra, mình thật may mắn. may mắn được nghệ thuật của một kẻ xa lạ có thể làm mình rung động đến thế.

Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2011

what happened to the one who loved so so dearly they'd make me the most important thing in their world.

Thứ Tư, 7 tháng 9, 2011

no goodbye kisses

người yêu ơi - muốn nói bao điều
nhưng sao môi này cứ thẹn thùng, giấu giếm
nhìn sâu trong đáy mắt dịu dàng
chẳng cần lời nào hơn








em chỉ mong mỗi sáng được thức giấc cùng anh.
rất nhiều, rất nhiều buổi sáng nối tiếp nhau.

Thứ Sáu, 2 tháng 9, 2011

một thoáng sầu muộn nhớ nhung nguy nga và rực rỡ. tưởng như là mình chưa từng sinh ra cho đến khi nào cảm thấy được những gì trần tục nhất thoát ra từ nhau. và như lại chết đi muốn ngàn lần nữa khi những giác cảm ấy tan đi và trôi mất.