Thứ Bảy, 5 tháng 7, 2008

dã liên.



ngày tình đầy, vòng tay ôm quá lơi.
đợi đến rồi khi tình cạn, đếm cánh hoa tàn mong sớm mai tình đầy.
ngày tàn , đêm đến.
những đêm dài, những cơn mưa dài. nhưng đêm mưa như chẳng bao giờ qua.

em nắm lấy trái tim mong manh của mình để đánh cược.
một lần, rồi luôn luôn thêm một lần nữa, em yêu hết mình.
những muộn phiền của những ngày khóc tình tàn. của những day dứt tưởng như đã được buông tha.
đóa dã liên đón không kịp mùa.

những mộng mị, loang lỗ những đêm chập chờn.
những hình ảnh ấm áp của ngày trở về. mà lạnh lẽo, xa vô cùng.
Những tiếc nuối.
Những chiều đợi nắng phai.
Chơi vơi.

Những ngày hè chưa bao giờ lạnh đến thế.
Những khối tuyết trắng muốt, trong những mạch máu nối liền với nhau.
Vẫn đập nhịp nhàng.

Nằm xuống.
Mắt rũ.
Môi mím hờ.
Những cánh đồng hoa trải dài, thật dài.
Dài mãi.
Róc rách.
Từng hàng nước mắt đã khô từ nhiều ngày.

Những hẹn thề.
Những lời hứa vô thời hạn.
Em dại dột mang quá khứ để bảo đảm hiện tại. Những gì tưởng như đã mờ nhạt, trôi đi như mây cuối trời.

Sao không buông tha em?

1 nhận xét: