Thứ Ba, 5 tháng 4, 2011

Đến khi nào em thôi làm anh buồn. Đến khi nào em thôi không ngơ ngác nữa. Nhưng người tình sinh ra để làm cho nhau buồn, đẻ ra nhưng đứa con có vần có điệu, có màu sắc có chiều sâu, có sáng tối dọc ngang. Để dần dần mọc rễ vào nhau như hai bào thai sinh đôi mắt nhắm trôi nổi trong bóng tối suốt đời. Để là người duy nhất trong đời nhau, để là luôn trông chờ một lần nữa sinh ra lớn lên cùng nhau, đảo lộn lại vòng sinh tử để chết đi trong cô đơn rồi sinh ra một lần nữa trong nhau

bây giờ em ngủ quay lưng lại phía em, còn em đi rán trứng đây - nếu có sự cố gì em sẽ kiện công ty sản xuất trứng về chấn động tinh thần.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét