Thứ Ba, 5 tháng 4, 2011

em là một cái cây khô cằn, mọc xiên mọc xẹo, trồng trên một mảnh đất quá đỗi màu mỡ không biết phải bắt đầu hấp thụ từ đâu. cành em chẳng biết lựa đường mà mọc, có khi đâm chọc vào cây người ta, có khi mọc vươn thẳng vào vùng tối. Vì chẳng ai chen lấy cái khoảng không đấy của em cả, có ai mà thích mọc vươn vào vùng đất tối.

còn anh là cái gì trong cảnh tượng ấy.
thực ra em cũng không rõ lắm vì anh không giống mặt trời cũng chẳng phải mây mưa đất đá. Anh là một mảng không khí ẩm ướt sực những mùi chanh cam, đàn hương và nhưng đàn rêu ngọt như vani lăn tăn trên nhưng khúc sồi ở một vùng đất xa lạ. Anh là thứ đẹp đẽ nhất trong khoảng tối yên lặng. Anh có biết những cây khi bị chặt cành, trơ trụi những mảnh phẳng lỳ lộ ra một tổ hợp đường tròn đậm nhạt đẹp đẽ và buồn bã cứ đứng trơ ra giữa không trung không thuộc về đâu, lầm lũi sống chết cả đời không?

thiếu anh chắc em sẽ trở thành như vậy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét