Chủ Nhật, 16 tháng 8, 2009




một bể tình mênh mông và yếu đuối
bị rò rỉ chả biết thoát về đâu.
một vệt sáng màu xanh,
hiện lên nhanh rồi vụt tắt.

những đầu ngón tay rỉ máu,
bám lấy nước bọt trôi về trời.
những khủy tay thâm tím,
bám lấy nước bọt trôi về trời.
kẻ bám lấy máu nhau mà sống.
say mê mực trên giấy nhàu,
bám lấy hơi nhau mà đi tìm hoan lạc,
trói nhau trong hân hoan trong lòng.

gót chân rỉ máu,
đi tìm gió trôi lạc mất kiếm hơi cũ,
đợi khi mệt rồi lại kiếm những ngón tay rỉ máu gợi nhớ mùi nhau.
những mạch máu trập trùng xanh rờn màu mắt nhớ nhau.

ép hồn khô lại tưởng mùi đêm là mùi cũ,
để chảy ra hoan lạc nơi kẽ mắt tím đen từng sợi.
đắng dần từng giọt kẻ sợ chết đi trong nhau chưa kịp làm tình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét