Thứ Sáu, 12 tháng 12, 2008
Thứ Tư, 3 tháng 12, 2008
Thứ Hai, 1 tháng 12, 2008
Vụng về
Nói lảm nhảm hai ba điều không rõ
Tự nhiên
Bưng mặt khóc
Sợ mình chết khi chưa kịp làm tình
Ở cách xa hàng dặm
mà vẫn chăm chỉ châm lửa
Đốt thuốc cho mình hàng ngày
Vụng về quá đỗi
Đánh những vết mình bầm tím mà không hay
Ngâm mình làm thuốc
Chữa bệnh điên kinh niên
Nghịch dại
Đẩy mình xuống vực sâu
Giữa mùa vắng hơi người
Để mặc hoang mang
Đẩy mình vào ngõ cụt
Không kịp kêu cứu
Bước qua cánh cửa
Đã từng kẹt tay mình đến chảy máu
i guess i've taken my time, you were on my mind all this time.
but i can't help but staring at the things that are gone.
Chủ Nhật, 30 tháng 11, 2008
Chủ Nhật, 23 tháng 11, 2008
Siento que me dueles todavía aquí,
Adentro.
Romperle el corazón a alguien así.
No me la dió más nadie,
Te juro, no miento.
Y mirando sin mirar,
Para ver si así te irritas y te vas.
Chủ Nhật, 16 tháng 11, 2008
im just gonna be a floating fragment, endlessly fading into the shade.
endlessly runaway, towards may, towards a glimmering summers day.
but i'll forever be stuck in winter because i love it.
when you're not a winner you'll love winter just like me,
with my strawberry tea and box of chuckling brass keys.
you'll be just like me when you open your eyes and see ahead you is the shoreless sea.
and you'll find you're just hopeless and metallic as me.
you'll see.
--------------------------------------
I love you much
It's not enough
You love blow and I love puff
And life is like a pipe
And I'm a tiny penny rolling up the walls inside
We only said goodbye with words
I died a hundred times
You go back to her
And I go back to
black.
-------------
Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2008
Thứ Hai, 10 tháng 11, 2008
Cái nghĩa trang vào ban đêm không, và những mảnh xương không còn đáng sợ nữa vì chúng cũng là của người ta thân yêu. Cả cái nghĩa trang ấy, cũng đầy những người thân yêu của bao nhiêu người.
Những nén hương cũng bái cũng có mang những điều đấy về lại được đâu.Bà ơi, sao những nén hương ấy không mang bà về lại với cháu?
Thứ Bảy, 8 tháng 11, 2008
I'm sorry for being mad at you, world. Spin on, Spin on. I hear crying noises with me, they're comforting. I hear future snoring at me, comforting. I hear myself, I hear memories, I hear the cracking in my notes. I refuse to breathe this air where most oxygen is replaced with loneliness now. The more I inhale the less I have. I refuse to get this solitude flowing in my veins. The more my heart pumps in the more it cracks open. I refuse to open my eyes again where life is but a blur of moving ghosts. The more crowded the quieter it sounds.
I have prepared a thanking note before night comes, before these blinds close and I remember which way I chose;
I thank the invisible dust dancing in my eyes, an incredible excuse for my tears to hide behind. I thank the lingering words slipping from my cracking throat, an unlimited source of memories of you. I thank airwaves that deliver me honey words that are not mine, nor dedicated to me to raise back the parade of loneliness I did not remember to come and see. I thank the ignorant souls that have been accidentally shattering mine again, and again, before sunrise and after sunset. Above all I thank all this skin, from preventing my decaying process to show, for wrapping up my tangled veins with flowing sickness and from turning blue and shredding during lonely seasons.
I sincerely apologize to these matters if one moment I decide to vanish and sail away, one day.
Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2008
My auntie is Water, and she lives in my room now. She will be sleeping on my floor, and seeing my cow. She has a lot of eyelashes, they are quite stunning. Her face is intelligent and fully smart, but she is just a child. Well she's been with the tidal waves, you see. She's been washed away, you can clearly see. The sea washed away the adulthood she never really became to be. Dear auntie, dear auntie.
Sometimes she eats away the coconut ice-cream and tell me why she never got married. Sometimes I look at her doubtfully, wondering if there's something she buried. Strange auntie, wouldn't you tell me why your mind is washed away. You are sleeping on my floor now, you are opening my doors now. Tell me, what is scaring you today. I will sail the boat and bring you to a beautiful bay really, and you won't be so scared today.
They won't imprison you, you see. Dear auntie, my dear auntie. I don't know why you never come out on Sunday mornings anymore, it might as well be a wound's that's sore, or more. But I can bring you coconut ice-cream and you can talk about your unmarried future. And they won't imprison you anymore, there will be no more doors.
Thứ Năm, 6 tháng 11, 2008
werewolves.
I was chewing on our memories, it was getting bitter. I spat it out and stuck it under the desk. But oh, it's stuck under it doesn't go way
And every time, I run my fingertips under the desk over it.
There are werewolves howling in my head, my dear.
They're howling in my head with echoes bouncing back. I see cracks, but nothing spills. You can't blame these werewolves, my head is ill. There is a man walking in my head, bony and slim. It's been so long, I almost forgot, Tim. He walks, and the werewolves follow him. Then he turns around, whips them with the fire in his eyes. Oh what a cruel service, I shouldn't have tried.
A probe appeared, blue and electric. It doesn't make me cry, it doesn't make me sick. Oh sick piece of memory, you shocked me. From the tip of my finger to the bend in my knee. They're still howling in my head, electric and blue storm. These memoirs rise from the dead, in cloudy forms.
Thứ Tư, 5 tháng 11, 2008
watery veins
I step in the pond, with a halo above my head
And even though I couldn't swim, I saw palms that bled.
Oh alas, please suck these bloodlines and clear the water,
For red oceans contaminate our eyes and not let them shine.
Then the droplets came to motion, in a line.
Well I sat down, take a breath and watch again.
But as I touch the ground, I can clearly see my veins.
They're rolling out of my skins, rolling out again.
Thứ Ba, 4 tháng 11, 2008
Benjamin at jinnwoo.deviantart.com
"When people are sick they get glass in their eyes
and the glass hurts like hell but its never lied
and you see the world like its made of shit
and only the sick know how to handle it
My father, my brother, with their bleeding eyes
my friend, darling Adele, who's hair is on fire
The glass shaves me closely and leaves my skin sore
But your skin is peaceful, i would never put hands on it George."
"I make my excuses and leave, only to find you in my bed and it's dark in my room and i see your chest, a little hairy just like before except we are both grown up, atleast i am old enough to know my way around now. You lift up my blanket sheets and i crawl inside and we just kiss, and i remember your taste and the way you touch me, and the redish purple of your lips. " "perhaps your not at all to blame for all the crimes i've blessed you with, perhaps your just an easy route for me to forgive myself for becomming what i am, a self centred faggot, but i will always remember you as the man that took me away."
"I wonder, was I built here? Do i crumble and damp and mould here? When I slept they built building bricks and sticks around me, nailed me to the floor under rotting water wood, washed up in a near by sea i drowned in when I was younger and more able. My body is young but built with grass, my body has passed, and is built from glass. "
"I found a bowl that used to have sex in it so i licked it clean and spun it on my finger, let the scent linger, closed my eyes hard and imagined but it wasn't quite the same. "
"There's a poem I am writing that's about you.
And how once in every second year we collide.
I'm inhailing everything that spilling out of you
To keep me breathing well untill next time."
"I am now a souvenir of a former
I don't think i can even write anymore
I didn't even talk last time you left me
I just watched your shadow move under the door"
Chủ Nhật, 2 tháng 11, 2008
Thứ Ba, 28 tháng 10, 2008
deep violet.
Thứ Năm, 23 tháng 10, 2008
Chưa sống trọn kiếp người
Hóa đá cái đêm nay
Thứ Năm, 16 tháng 10, 2008
things i found.
" even though we cant be lover but can you be someone special to me? please? "
" even though i can't love you you'll still be someone special to me"
" I only want you to be happy"
" I don't know what to do but you're really special to me."
" I don't know how to say it but, I will remember you forever."
" if there's a next life, I will go to kindergarden with you"
" shut up. you will get married and have kids and be an amazing cook."
ever since being over it, the same old things still entertain me. things like that. famous last words.
Thứ Ba, 14 tháng 10, 2008
fields of gold.
maybe the insane roots have been growing in me again,
strange dreams.
weak fingers and weak elbows, knees too.
Among the fields of barley
You can tell the sun in his jealous sky
When we walked in fields of gold.
Among the fields of barley
In his arms she fell as her hair came down
Among the fields of gold.
Among the fields of barley
See the children run as the sun goes down
Thứ Hai, 13 tháng 10, 2008
Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2008
grains.
out of nowhere, just plain insecurity.
rushed to dive into the pallete of paint, and the blank insecure canvas.
i miss my camera.
.
.
secondly, i forgot to mention my recent sentimental moment/day.
apparently out of my blues i opened the year book and rushed to your picture. despite the will to leave you behind,
i unconciously placed my finger on that picture.
my fingertip by itself ran through your face, your hair,
as if you were really there. and i held it to my face,
all i had was smell of ink and paper.
ps. " In the event of my death; I hope to this day you knew that I cared." - lil - london
and i hope she makes you happy the way i couldn't ( never could ).
to repeat my most recent blog of you; i will always love you stil;.
Thứ Hai, 29 tháng 9, 2008
Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2008
em nhớ cho mùa thu đã chết rồi
mùa thu đã chết
em nhớ cho
mùa thu đã chết
em nhớ cho
mùa thu đã chết
đã chết rồi
Em nhớ cho
em nhớ cho
đôi chúng ta
sẽ chẳng còn nhìn nhau nữa
trên cõi đời này
trên cõi đời này
Từ nay mãi mãi không thấy nhau
từ nay mãi mãi không thấy nhau
từ nay mãi mãi
không thấy nhau
Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo
em nhớ cho mùa thu đã chết rồi
ôi ngát hương thời gian mùi thạch thảo
em nhớ cho rằng ta vẫn chờ em
vẫn chờ em
vẫn chờ em
vẫn chờ em
vẫn chờ
vẫn chờ
đợi
em..."
mùa thu chết
Phạm Duy (nhạc) Apollonaire (thơ)
- anh biết không, khỏanh khắc em nhận ra em sẽ không bao giờ còn thấy anh nữa, là khi em quyết định ngừng kiếm tìm anh trong đời.em sẽ luôn nhớ anh.
yêu anh.
Thứ Sáu, 26 tháng 9, 2008
You're wrinkley on your knees,
Thứ Năm, 25 tháng 9, 2008
Of all the men and their mistakes
You give them all your heart
And then they rip it all away
And how our love was meant to be
And I believed in you
That I wasn't the girl for you
Still, I didn't have a clue
So my heart depended on you
Though I'll shout and curse you out
I'll always have love for you
Because I am a girl
Get sick of you and bored
I know that it's no lie
I gave my all, still I just cry
To give my all when nothing's true
I won't be played again
But I will fall in love again "
Thứ Tư, 17 tháng 9, 2008
Thứ Ba, 16 tháng 9, 2008
yellow bird.
Chủ Nhật, 14 tháng 9, 2008
traffic lights.
The traffic lights felt the same.
The force pulling me away from the road felt the same.
It felt the same.
Except it wasn't you.
It just wasn't you.
in my bikini, inhaling exhaling my usual puffs.
I felt like crying, screaming so all the latterns in the sky
would fall.
And they would bruise and burn
like I was, at that very moment.
Why do I still think of you every once in a while.
Why do I still believe I'm not good enough.
Why do I still let thoughts of you make me think this way.
Thứ Năm, 11 tháng 9, 2008
petals
.
.
.
.
.
.
She held a petal between her tongues - chipped
Swollen and blue.
I was in love once -
And I will always be.
I loved you once this much -
And it will always be.
There were petals falling from her knees -
Pretty floral wounds need to recover.
There were crying Thumbelina's under her nails -
Soak them wet, leave them to the dawn.
Tulip fields, flattened in a book -
I will always be around in your tulip exhales.
You will close your eyes and fall asleep -
A long long sleep and I'll come to life again.
Lost in a haze but will come to life again.
Thứ Ba, 9 tháng 9, 2008
crystal balls.
twisting water, make her glow.
Licked daylight into dreams;
moving lips are real.
But spinning on that dizzy edge;
crystal ball tell me she'll rise.
pull her hair, arch her back but make her rise.
and fall into a state of only seeing estatic visions.
baby i only see visions.
Senses are swollen to the bottomless pit;
you are gone and i only see visions.
about the love story that never happened.
the heart across the ranging sea took my voice,
it devoured me, love, away with my voice.
and it suffocates, and gets so hard to breathe -
when these tearful vines are tied shut ,
with a hopeful apneatic knot.
it'd be funny to think i love you.
Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2008
dreams -
3 times ; i lost touch of reality and got in touch with you.
We were naked in the rain, pounding, waiting.
We were running, looking, trying to escape.
I was trying to capture the happiness;
That vanished the next morning.
Almost drowning in a yellow cab,
the world spins and stops so exact -
that i saw you again. And I ran, ran, ran -
I was almost close to you, even in your arms ,
I was almost close to you. Trying to get a hold of your warmth;
That vanished the next morning.
It was something like lost in a haze.
Then there was your hair, your face, your bone structure.
We talked on the bus, at the breakfast table, during lunch -
I kissed your hips, and ran these fingers down your spine.
I saved an image of your hip, to bring out on a cold day.
But I couldn't measure half an inch on your body could i?
give me wine, I drain the dregs and toss the empty bottle at the world, show me our lord jesus in agony and I found my timing wrong again.
You stepped off the bus and headed in.
Then why did i let you do that-
without having told you i love you, without having made love to you.
And so I ran, ran, ran again.
They told me I couldn't, they told me you couldn't.
So there I was lost in the traffic,
embraced by the blinding lights, and the rain like cherry brandy.
I heard I creek of light from a strange yellow car -
and woke up.
You were gone.
Thứ Tư, 20 tháng 8, 2008
rambles.
Đi đi rồi về. Mày vừa cho tao cảm hứng sáng tác đấy. =]
“Item I gyve unto my wife my second best bed….”
(from Shakespeare’s will)
The bed we loved in was a spinning world
Carol Anne Duffy from The World’s Wife 1999
Thứ Tư, 13 tháng 8, 2008
Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2008
An ocean apart.
Now we are together, sitting outside in the sunshine
But soon we'll be apart and soon it'll be night at noon
Now things are fine, the clouds are far away up in the sky
But soon I'll be on a plane and soon you'll feel the cold rain
You promised to stay in touch when we're apart
You promised before i left that you'll always love me.
Time goes by, people cry, everything goes too fast.
Now we have each other enjoying each moment with one another
But soon I'll be miles away and soon the phone will be our only way
You promised we'll never brake up over the telephone
You said our love was stronger than an ocean apart
Time goes by and people lie, everything goes too fast.
Let's not fool ourselves in vain, this far away trip will give us pain
We'll have to be so strong to keep our love from going wrong
Distance will make us cold, even put our love on hold
But soon we'll meet again and soon it'll be bright at noon again
You promised not to loose faith in our love when i'm away
You promised so much to me but now you've left me
We go by and then we lie all this time we wasted
Time goes by, people lie everything goes too fast.
Time went by, and then we died, everything went too fast.
Julie Delpy
Thứ Tư, 30 tháng 7, 2008
Sến Lòi.
Những tiếng sóng sục sôi
Tràn vào bờ dữ dội
Chỉ tiếc rằng một nỗi
Em chẳng thể quên anh.
Vệt nắng gãy trong tranh
Thềm hoa chưa kịp chớm
Đã tàn trong sương sớm
Em chẳng thể quên anh.
Dòng sông trôi quá nhanh
Nơi em không kịp tới
Dù những bờ bến mới
Em chẳng thể quên anh.
Dòng đời trôi quá nhanh
Khi nơi chưa kịp nói
Nỗi đau chưa kịp nhói
Em chẳng thể quên anh.
Lá dù không mãi xanh
Ngày không còn nắng ấm
Đời chỉ còn dấu chấm -
Em chỉ phải quên anh.
Thứ Tư, 23 tháng 7, 2008
Bao nhiêu điều cần nói.
Anh mắt anh còn chưa rời,
Em cũng nghĩ gì khi giữ lại.
Tất cả là một trò đùa thô lỗ.
Tất cả là một màn hài kịch,
Phải, một màn hài kịch.
Với quá nhiều nước mắt.
Anh có muốn chơi trò chơi?
Vậy thì chúng ta sẽ chơi.
Em không muốn chơi trò chơi.
Nhưng chúng ta sẽ chơi.
Vì em thà rằng -
Cả một đời gian dối
Còn hơn phải -
Quên anh trong một phút giây.
Chủ Nhật, 20 tháng 7, 2008
ABC XYZ.
3. Mày khá là điên. À không, điên vl. Nhưng mà biết mày xong thấy đứa nào cũng chán chán. Một trong những lý do mà tao ghét mày là vì tao biết là nếu mà tao chơi với mày thì tao sẽ rất quý mày. Chả hiểu sao, nghĩ thế. Có lúc tao khó chịu với mày nhưng tao không dám bảo vì tao nghĩ có khi mày còn khó chịu với tao hơn. Có lúc tao ghét mày thật, bây giờ ý. Nhưng mà lúc tao ghét mày thật thì tao chả bảo đâu. Vì kiểu tao chả muốn thế. Lúc nào chả cần thiết ghét thì tao bảo ghét. Ừ thì chắc là tao quý mày thật nhưng mà tao không thể ăn nói tử tế với mày được vì tự tao thấy như thế rất là chối tai. Thông cảm, tao không phải là một con người tình cảm. Tao tự cảm thấy là viết chưa đủ nhưng mà tao thấy càng viết càng chối nên tao nghĩ là tao không nên viết nữa.
ps: không thể dối lòng mình nhưng dù chúng ta không chơi trò đ. nhau nhưng tao vẫn yêu mày vl. nhưng mà đừng mang ty mày dành cho tao chia sẻ với bạn cuối cùng. có nuôi tao thì cũng đừng chia sẻ cuộc sống của mày với bạn cuối cùng. loạn đấy.
4. Mày rất là bình thường. Nhưng mày hài lòng để làm người bình thường như thế. Nên tao rất là yêu mày. Càng ngày càng yêu. Vì mày bình thường nên mày rất khác thường, trong thời điểm bây giờ. Tao chỉ muốn giữ mày cho mình tao thôi. Thỉnh thoảng hơi trẻ con và khó hiểu nhưng lỗi dễ bỏ qua.
5. Hâm. Tốt. Xinh xắn. Yêu. Vui vẻ. Không. Đểu. Sở khanh. Khốn nạn. Dối trá. Ghét. Hơi buồn.
10. vầng. kẻ đánh cắp tuổi thanh xuân trong trắng của tôi. tao không hiểu sao tao lại bồng bột khóc lóc điên cuồng trong 3 năm tuổi xuân đấy. mặc dù mày đối xử với tao như đất cát dẫm lên nhưng tao đã học cách kiên nhẫn và chịu đựng điên cuồng. tao không phải là con người hay hối hận nhưng thỉnh thoảng nhìn mày làm cho tao hối hận và tiếc cho thời gian tao bỏ phí. thỉnh thoảng tao thương mày vì mày càng ngày càng trẻ con, khó chịu, không được dạy bảo nhưng thôi, có bạn thứ 3 dạy dỗ.
Thứ Năm, 17 tháng 7, 2008
Mưa gió.
Tí tách.
Từng giọt, chậm rãi đau, vội vàng tan vỡ.
Anh có nghe thấy gì không. Anh nghe thấy tiếng tiếng khóc hay tiếng cười đang tan ra.
Tất cả những gì xung quanh đều thật hạnh phúc, hay đều u sầu.
anh nghĩ sao?
ở đâu đó có một bầu trời tối đen, dịu dàng quấn quít lấy bờ cát
rồi vội vã quay đi, để lại vệt bọt biển trơ trọi.
ở đâu đó có một ánh đèn đêm, âu yếm trải dài những khúc đường quanh co
rồi tắt đi khi nắng đến, để lại những khúc đường lạnh lẽo, thở nhẹ nhàng những hơi lạnh mùa đông, vẫn cứ quanh co.
anh nghĩ gì về những sự trói buộc?
Những chuyện phù du như cưới nhau, như hứa hẹn?
có phải thời gian và những chuyện buồn mách bảo người ta rằng;
gần nhau quá nhiều không thể tốt,
cũng như xa nhau quá nhiều, không thể tốt.
không nên quan niệm rằng những gì thuộc về mình có thể thuộc về một ai khác
không cần thiết phải chia sẽ mọi thứ như thế?
anh có bao giờ nghĩ những trói buộc ấy cũng tốt đẹp,
như bao sự đơn độc kia không?
anh có bao giờ nghĩ những sự đơn độc ấy -
được trói buộc lại với nhau bằng một phép màu nào đấy không?
làm cho con người ta rủ bỏ những đam mê , để đến với một đam mê cao cả hơn -
anh có bao giờ nghĩ thế không.
tương lai có bao giờ lôi kéo, đưa con người ta xa được kỷ niệm không.
có bao giờ cứ nghĩ quá nhiều mà không đủ để gần.
có bao giờ quên quá nhiều mà không đủ để xa.
có bao giờ sống quá nhiều mà không đủ cảm thấy như đang sống.
Anh biến mất. Và cứ như là tôi sẽ chẳng bao giờ còn nghĩ đến anh nữa. Tuy nhiên, anh vẫn sống ở tận đâu đấy sâu hút trong tôi. Vẫn rõ ràng, và sống động. Vẫn nghe thấy được, vẫn nhìn thấy được, vẫn ngửi thấy được. Gần như chạm vào được, cảm thấy được hơi ấm tỏa ra, như bao vật thể sống ở một khoảng cách rất, rất gần. Và hôm nay, vào đêm mưa gió này, từ nơi sâu thẳm tiềm thức tôi, anh lại hiện ra, xanh xao và rầu rĩ.
Tôi không kịp đo đạc để thời điểm ấy đến sớm hơn, và kéo dài cho nó kết thúc muộn hơn. Tiếp xúc đầu tiên đã thành công, những lời êm ái đầu tiên đã qua lại đổi trao và lẽ ra dần dần, chúng ta đã có thể ngã vào vòng tay nhau lúc nào không biết và gắn bó yên ổn trong tay của thượng đế. Nhưng có lẽ cả thượng đế và tình yêu của tôi không có mặt kịp thời để giữ lại những khoảnh khắc bình yên nhuốm màu bình yên, đầy nuối tiếc ấy.
Thật là ngạc nhiên.
Thật là đắng cay.
Thật là đắng cay một cách ngạc nhiên.
Thứ Bảy, 12 tháng 7, 2008
realize.
picture credit: louie<3
do you realize? that you have the most beautiful face
do you realize?we're floating in space?
do you realizethat happiness makes you cry?
do you realize that everyone you know someday will die?
do you realize? that i can only miss you more?
do you realize? you're all im waiting for.
but i guess you don't realize still -
perhaps you never will.
Thứ Tư, 9 tháng 7, 2008
In and Out of Time
The mist has gone.
We see in the distance...
our long way home.
I was always yours to have.
You were always mine.
We have loved each other in and out of time.
When the first stone looked up at the blazing sun
and the first tree struggled up from the forest floor
I had always loved you more.
You freed your braids...
gave your hair to the breeze.
It hummed like a hive of honey bees.
I reached in the mass for the sweet honey comb there....
Mmmm...God how I love your hair.
You saw me bludgeoned by circumstance.
Lost, injured, hurt by chance.
I screamed to the heavens....loudly screamed....
Trying to change our nightmares to dreams...
The sun has come.
The mist has gone.
We see in the distance our long way home.
I was always yours to have.
You were always mine.
We have loved each other in and out
in and out
in and out
of time.
Thứ Ba, 8 tháng 7, 2008
Thứ Bảy, 5 tháng 7, 2008
dã liên.
ngày tình đầy, vòng tay ôm quá lơi.
đợi đến rồi khi tình cạn, đếm cánh hoa tàn mong sớm mai tình đầy.
ngày tàn , đêm đến.
những đêm dài, những cơn mưa dài. nhưng đêm mưa như chẳng bao giờ qua.
em nắm lấy trái tim mong manh của mình để đánh cược.
một lần, rồi luôn luôn thêm một lần nữa, em yêu hết mình.
những muộn phiền của những ngày khóc tình tàn. của những day dứt tưởng như đã được buông tha.
đóa dã liên đón không kịp mùa.
những mộng mị, loang lỗ những đêm chập chờn.
những hình ảnh ấm áp của ngày trở về. mà lạnh lẽo, xa vô cùng.
Những tiếc nuối.
Những chiều đợi nắng phai.
Chơi vơi.
Những ngày hè chưa bao giờ lạnh đến thế.
Những khối tuyết trắng muốt, trong những mạch máu nối liền với nhau.
Vẫn đập nhịp nhàng.
Nằm xuống.
Mắt rũ.
Môi mím hờ.
Những cánh đồng hoa trải dài, thật dài.
Dài mãi.
Róc rách.
Từng hàng nước mắt đã khô từ nhiều ngày.
Những hẹn thề.
Những lời hứa vô thời hạn.
Em dại dột mang quá khứ để bảo đảm hiện tại. Những gì tưởng như đã mờ nhạt, trôi đi như mây cuối trời.
Sao không buông tha em?
Thứ Năm, 26 tháng 6, 2008
những bấn loạn lúc nửa đêm.
" anh không thể hứa chỉ yêu mình em. nhưng anh sẽ luôn yêu em."
quá đủ. quá mừng.
đấy. ai cũng thật thà thế có phải tốt không. cứ bốc phét nhiều làm em cứ đau lên đau xuống.
bảo sao quằn quại vật vã, nho khô nhỉ ?
-
Mình lúc nào cũng như người say, người hâm yêu nhau.
Có bao giờ nên tin lời kẻ say không ?
có bao giờ -
một sớm mai anh tỉnh táo hoàn toàn,
mà thấy mình vẫn yêu em ?
-
Ấy dà. Ngồi xóa tin nhắn mà cứ xót với tiếc. Mất hết cả thời gian mà chả xóa được gì cả. Sao lại thích nghe người ta nói dối thế nhỉ. Hóa ra mình nói thật mà cũng hay như người ta nói dối.
ps. bây giờ làm gì còn ai tên là nho khô nữa đâu mà nhỉ.
hâm ơi là hâm.
Thứ Hai, 16 tháng 6, 2008
Đính chính.
-rồi sẽ quên, rồi sẽ qua.
một kẻ đã một lần nói dối
thì chẳng có gì có thể đảm bảo rằng kẻ ấy sẽ không nói dối thêm lần nữa.
" Và anh biết trái tim em nặng trĩu, anh nhận thấy trên môi em
Có những người đàn ông mạnh mẽ hơn anh đã quay lưng và nâng nó lên
Nhưng anh không phải là một kẻ cá cược, em có thể tin anh
Tình yêu anh mang cho em trong đêm sẽ không còn khi sớm mai."
" anh cũng không rõ vấn đề đã bắt đầu từ đâu.
những lý do đã bay đi mất nhưng cảm xúc thì vẫn ở đó
cũng phải là một điều anh sẽ khuyên nhưng đấy cũng là một cách sống
vì những điều đơn giản dưới ánh trăng thì không như vậy vào ban ngày."
Em đã cười.
Em đã hát.
Em đã có thể nghĩ không phải kẻ dối trá khốn nạn nào có thể mang lại hạnh phúc cả.
Yeah, you still kiss me, but it's just on the cheek
Yeah, you still kiss me, but it's just on the cheek
Yeah, you still kiss me sometimes, but it's just on the cheek
You pull away so easily
And I still call you, but I get your machine
And I still call you, but I get your machine
And if I'm lucky I guess, I get your roommate answering
But you're at the bar, or at Gene's
And we go to dinner, but you won't hold my hand
We sit at the same table, but we don't play with our feet
Yeah, we still go to dinner sometimes, but we don't sneak a kiss
When the waitress turns around
And we still watch movies, but we don't share the couch
And we still rent movies, but we don't share the couch
Yeah, we still watch movies sometimes, but you don't lay in my lap
The plot is slow, take a nap
And you even stay over, but now we stay in our clothes
Yeah, you'll even sleep over, but now we stay in our clothes
Yeah, you even sleep over sometimes, but we stay in our clothes
I'm only there so that you're not alone
And you say that I hurt you, in a voice like a prayer
Yeah, you say that I've hurt you, and your voice is like a prayer
Yeah, well maybe I hurt you sometimes, but let's contrast and compare
Lift up your shirt, the wound isn't there
I guess that your truth, is just the ghost of your lies
I guess your kind of truth, is just the ghost of your lies
Yeah, your kind of truth, darling, is just the ghost of your lies
I see through them all the time
So I'm pouring some whiskey, I'm gonna get drunk
Yeah, I'm pouring myself some whiskey, I'm going to get really fucking drunk
I'm pouring some whiskey right now, I'm going to get so, so drunk
That I pass out, forget your face, by the time I wake up.
-bright eyes
Chủ Nhật, 15 tháng 6, 2008
ngày, đêm rồi lại ngày.
I:
will you roll me a fat joint and tell me a story?
Kendall:
i can tell you a story
Kendall:
Wellll.
Kendall:
There was once, a long long time ago, a very attractive girl who lived far far away from a mediocre boy who smoked far too much dope for his own good.
Kendall:
Sadly, this boy liked the girl very very much but realised it was doomed because they lived so far away from each other.
Kendall:
So he started taking more pills, and forgot about it.
Kendall:
-the end-
anh đến với tương lai. em về với quá khứ. Quá khứ cũng về với em.
Cho quá khứ của em và hiện tại của em: - I lost you once, I can do it again.
Anh luôn xuất hiện đúng lúc. Lúc em cô đơn nhất. Mỗi lần anh nói anh sẽ về, là thêm 1 lần em đợi. Bao nhiêu chờ đợi cũng vừa. Anh bảo em đừng cưới để chúng ta gặp nhau. Những suy nghĩa của em và anh luôn gặp nhau ở những cuối đường của bế tắc. Em và anh là 2 linh hồn lạc lõng trong cái nơi chẳng biết là đâu kiếm tìm nhau trong xa tít tắp.Anh dám nhận là anh có quên em. Em thích thế. Mặc dù chúng ta là 2 đường gấp khúc luôn chạy song song, và chẳng bao giờ gặp nhau. những lời chúng ta nói với nhau là shakespeare. những câu chuyện chúng ta kể cho nhau là ước mơ. em khác rồi. nhưng với anh em vẫn luôn thế.
em đã mất thêm niềm tin 1 lần nữa.
em đã già, nay lại càng già hơn.
những triệu chứng trầm cảm của em ngày càng bị lộ.
và quá khứ gần của em: 4 tiếng khóc lóc - 1 đêm trắng - dạ dày trống rỗng và nhưng giọt rượu nuốt không trôi. Anh chắc đang vui. Cũng nên thế. Em không có khả năng làm cho anh vui thì sẽ có người khác có khả năng ấy. 1 mình em ủ rũ buồn khổ là đủ rồi. Anh vui thì em cũng yên lòng mặc dù nhìn cái thực tế hạnh phúc không có em cũng đau xót lắm chứ. em chỉ muốn nguyền rủa anh để anh cứ bị ám ảnh như thế. nhưng em chẳng có đủ khả năng đâu. anh đã thích người khác. đủ thích để làm em đau. thế là quá đủ.
And all I wanted was a lousy letter or a call
I hope you know I ripped +all+ of your pictures off the wall
I love you, we coulda been together, think about it
You ruined it now, I hope you cant sleep and you dream about it
And when you dream I hope you cant sleep and you scream about it
I hope your conscience eats at you and you cant breathe without me.
Thứ Bảy, 14 tháng 6, 2008
1 cố gắng tĩnh tâm sau 4 tiếng khóc lóc.
Hết cả nước mắt.
Em chả biết nên làm gì, nên nói gì và nên tin gì. Em hiểu hết mà cũng chẳng hiểu gì cả. Sao anh không nói với em. Em đã bảo anh bao nhiêu lần rồi mà sao anh không nghe em nói. " Khi nào anh hết yêu em thì bảo em ngay nhé. " Bị bỏ lại sau để tự tìm ra sự thật thì dễ dàng hơn với em, anh nghĩ thế à. Em ngốc đến thế là cùng.
Sao anh không nói anh hết thích em rồi. Sao anh không nói anh không quan tâm đến em nữa rồi.
Anh bảo anh muốn em vui. Mà anh đang làm gì đấy. Em chẳng hiểu gì cả. Anh đang cố gắng gỡ nốt điều gì? Hay anh nói ra những thứ làm cho anh cảm thấy nhẹ nhõm hơn? Còn em thì buồn lắm đấy. Em biết là em chẳng nên đâu nhưng lúc nào em cũng tin anh. Em biết là em chẳng nên đâu...
Em chẳng biết đã bao giờ anh thôi chơi đùa với tình cảm của em chưa. Em biết là anh biết. Anh biết cả. Nhưng anh xử sự như anh không biết. Em cũng chẳng biết anh muốn gì nữa. Anh bảo anh muốn em vui. Đến bây giờ anh vẫn bảo anh muốn em vui...
Anh muốn em không uống rượu, hút ít thuốc và vui vẻ. Nhưng em biết rõ khi nào em mới như thế. Nếu anh chọn cái hiện tại bây giờ vì hạnh phúc của anh thì anh nói với em thế đi. Vì em vẫn muốn anh vui hơn mà. Anh biết thế mà...
Em chẳng nên tin anh đâu. Sao em có thế tin anh được khi tất cả anh đang làm là làm đau em. Đau lắm. Em chẳng biết em từng làm gì sai với những tình yêu của mình để lúc nào cũng phải chịu đựng nhưng kết cục như thế này. Hãy nói cho em việc gì làm cho em xứng đáng với nước mắt của em đi.
Anh thì làm em đau. Còn em vẫn thấy anh tốt đẹp như thế. Vẫn là hâm. Vẫn tốt đẹp như những lúc anh tốt đẹp nhất. Em sẽ chẳng nói thế với mọi người nữa đâu. Mọi người mắng em bảo anh không đáng. Nhưng em không ngừng những ý nghĩ tốt đẹp về anh được đâu mặc dù anh chỉ làm đau em thôi.
Em đã bao giờ có anh đâu. Và em cũng sẽ chẳng bao giờ có được anh. Em chẳng bao giờ có được người mình yêu cả. Thôi thế cũng vừa. Em luôn yêu hết mình. Anh cũng biết. Anh biết thế mà...
Có thế đó chính là sai lầm của em. Luôn yêu hết mình. Em nên yêu vừa vừa thôi, cho đi vừa vừa thôi. Vì cho đi ngần ấy yêu thương chẳng có nghĩa là em có thể nhận lại bất cứ cái gì cả. Anh cho em nhận lại cái hạnh phúc mà chính anh sau này thấy em không đủ để nhận để anh lấy lại trao cho người khác.
Kể cho em về người tình mới của anh đi. Kể đi anh. Kể cho em những gì mà em không có.
Anh vẽ lên cho em một cái tương lai, hay kiếp sau mà cả anh và em đều biết là em sẽ chẳng bao giờ có được. Em chẳng bao giờ có đủ để được bố thí một tình yêu tử tế cả. Cũng đáng. Rồi em sẽ tìm ra lý do tại sao em được hưởng những kết cục thế này.
Nói cho em anh thích chị ấy hơn em đi. Nói cho em chí ấy tốt đẹp hơn em đi. Nói để em hết nghĩ ngợi rằng em đã làm gì sai để anh lấy lại tình cảm của mình từ em đi.
Em không có gì ngoài buồn khổ và nước mắt đúng không anh? Em nhớ anh lắm. Em hết nước mắt. Em cũng chẳng còn anh. Chẳng biết anh có thấy dễ dàng và nhẹ nhàng khi rũ bỏ em ra khỏi tâm trí mình không nhỉ?
Chẳng biết nữa. Lúc nào thì em quên anh.
Thứ Sáu, 13 tháng 6, 2008
trạm cuối.
Chẳng còn có cả dư âm.
Chủ Nhật, 8 tháng 6, 2008
" gì nhỉ? em yêu anh đến quặn lòng, tâm hồn đau quặn trong tầm hồn và thể xác đau quặn trong thể xác. em muốn anh luôn ở bên em, không bao giờ bỏ em"
" tình yêu làm cho brigitte đau đớn, cô đợi heinz gọi điện. sao không thấy? chờ đợi đau đớn lắm. đau đớn vì brigitte khao khát mong heinz. brigitte nói, heinz là cả thé giới của cô. thế giới của brigitte do vậy nhỏ thôi. cô thấy cuộc sống như vô nghĩa khi thiếu heinz, cô thấy cuộc sống cả khi có heinz cũng không nhieề ý nghĩa hơn, nó chỉ có vẻ như có ý nghĩa hơn thôi."
Thứ Ba, 27 tháng 5, 2008
sunshine
We'll be flying to the moon.
But don't you panic because
We'll be back as soon
As you blink your eyes.
And your lashes will be
Flying with us to the moon.
We don't play guitars
So don't you sing along.
We are death and we are blind but
We're only half a step behind.
Diana sends you a smile, sunshine.
Will you tell us you are fine?
Run to a cliff - step and fall.
The moon will bring us
back when you call.
The rain told us
He's on vacation.
So time is here - It's your time, sunshine, sunshine.
Sunshine...
Thứ Hai, 26 tháng 5, 2008
a place nearby.
Người đã vẽ ra tất cả. Một kế hoạch chi tiếp. Người đã chọn ra những người sẽ dành nhiều thời gian ở trái đất, và những người sẽ dành nhiều thời gian ở thiên đường. Có lẽ Người đặt rất nhiều niềm tin vào những người dành người thời gian ở trái đất. Rằng những người đó sẽ làm cho thiên đường và trái đất của họ gần nhau hơn. Sau cùng, tất cả sẽ lại gặp nhau.
A poem from somewhere:
To my dearest family and friends,
Some things I'd like to say,
But first of all to let you know,
That i arrived Ok.
God gave me a list of thing,
and foremost on that list of mine,
Is to watch and care for my dearst family and friends.
I will be beside you,
everyday, week and year and when you're sad
Im standing there, to wipe away the tear.
But do not be afraid to cry,
it does relieve the pain.
Remember there would be no flowers,
unless there was some rain.
Trust God knows what is best,
Im still not far away from you, Im just beyond the crest.
And now I am contented,
that my life it was worthwhile,
knowing as I passed alone the way,
I made somebody smile.
When you are walking down the street,
and you've got me on your mind.
Im walking in your footsteps,
only half a step behind.
And when its time for you to go,
from that body to be free,
Remember you're not going,
you are coming here to me,
and I will always love you, from that land way up above.
Thought it was a nice poem.
Thứ Hai, 19 tháng 5, 2008
đêm.
đêm thì dài.
còn anh thì không gọi em, như anh nói.
phải, đêm dài.
nhưng chờ đợi đêm qua còn dài hơn.
mỗi đêm qua là một chiến thắng.
chiến thắng vược qua cô đơn.
qua những nhớ nhung .
qua bao nhiêu nước mắt.
có khi nào;
anh hết yêu em,
mà sơ ý quên nói cho em.
Đừng làm thế,
yêu anh.
xo